Tin lời hứa hão, mất hơn 2,3 tỷ đồng
Tòa án nhân dân tỉnh Nghệ An mở phiên tòa xét xử 4 bị cáo: Hoàng Hiệp (SN 1990), Phạm Duy Vương (SN 1983), Phạm Ngọc Minh (SN 1984) và Võ Thanh Danh (SN 1976), cùng trú tại TP Hồ Chí Minh, về tội “Lừa đảo chiếm đoạt tài sản”.
Nạn nhân là chị Nguyễn Thị Linh (tên đã thay đổi), 37 tuổi, quê Nghệ An.
Hoàng Hiệp – kẻ được xác định đóng vai trò chủ mưu, từng bị xử án treo về hành vi tổ chức cho người khác trốn ra nước ngoài. Trong thời gian thử thách tại địa phương, Hiệp không những không cải tạo mà tiếp tục dấn sâu vào con đường phạm pháp. Nắm bắt tâm lý nạn nhân lo lắng cho người thân, Hiệp dựng lên màn kịch “
quen biết lãnh đạo cấp cao
”, tung hô khả năng “lo lót” để được án nhẹ hoặc án treo.
Các bị cáo tại tòa
Tháng 4/2023, biết gia đình chị Linh có ba người bị khởi tố liên quan đến hành vi vi phạm quy định về bảo vệ động vật nguy cấp, quý hiếm – tội danh có khung hình phạt từ 10 đến 15 năm tù, Hiệp liền tiếp cận. Với vẻ ngoài tự tin, lời nói chắc nịch về “quan hệ rộng”, Hiệp quả quyết có thể “lo được
án treo
cho hai người, xin giảm mức án cho người còn lại”. Đứng trước viễn cảnh người thân đối mặt với mức án nặng, chị Linh đã tin tưởng giao phó cho Hiệp.
Sau khi nắm bắt được tâm lý nạn nhân, Hiệp liên hệ với Phạm Ngọc Minh, người trước đó từng có quan hệ quen biết xã giao. Minh giới thiệu Hiệp gặp Phạm Duy Vương – người chỉ học hết cấp 2 nhưng lại nổi tiếng trong giới… “nổ”, thường khoe mẽ quen biết nhiều “ông lớn”.
Khi gặp chị Linh tại TP Hồ Chí Minh, Vương đưa ra mức giá 3 tỷ đồng để “chạy án” cho cả ba người. Vương yêu cầu đưa trước một nửa số tiền để “kích hoạt quan hệ”, khiến nạn nhân hoàn toàn tin rằng “cánh cửa cứu người thân” đã mở.
Từ tháng 8/2023 đến tháng 1/2024, chị Linh chuyển cho Hiệp tổng cộng 2,33 tỷ đồng. Trong số này, Hiệp chuyển cho Vương hơn 1,4 tỷ đồng, còn lại giữ lại một khoản không nhỏ với lý do “chi phí đi lại, tiếp khách, vận động”.
Tuy nhiên, tiền đã đi nhưng không thấy “quan hệ lớn” nào đứng ra giúp. Khi thời điểm xét xử đã cận kề, Hiệp nhiều lần thúc ép Vương thì đối tượng này chỉ trả lại được 1,05 tỷ, còn lại khai… đã tiêu xài hết. Mọi lời hứa giờ chỉ còn là khoảng trống vô vọng.
Bị cáo Hoàng Hiệp tại tòa.
Về phần Minh, đối tượng này lại tiếp tục kéo thêm Võ Thanh Danh vào nhóm, nói rằng Danh có “cửa” và cần thêm tiền “chạy tiếp”. Minh đưa cho Danh 90 triệu đồng từ số tiền 100 triệu đồng mà Hiệp giao, nhưng lại báo ngược rằng đã chuyển cho Danh 300 triệu đồng. Phần chênh lệch, Minh tiêu xài cá nhân.
Cuối cùng, không một đồng nào trong số tiền 2,33 tỷ đồng được dùng cho mục đích mà chị Linh hy vọng. Ba người nhà chị vẫn bị đưa ra xét xử và nhận mức án từ 6 năm đến 7 năm 6 tháng tù. Tòa phúc thẩm sau đó giữ nguyên bản án.
Ngày 10/11/2024, nhận thấy mình bị lừa, chị Linh trình báo công an. Đến tháng 1/2025, Hoàng Hiệp bị bắt khẩn cấp. Các đối tượng còn lại lần lượt ra đầu thú.
Bài học đắt giá
Tại tòa, Hiệp nhiều lần khẳng định động cơ của mình là “giúp người quen”. Thế nhưng, khi Hội đồng xét xử hỏi giúp bằng cách nào, bị cáo lại im lặng. Lời khai của Hiệp liên tục vòng vo, đổ lỗi cho Vương, bao biện rằng bản thân cũng là nạn nhân của trò lừa “quan hệ”.
Ngược lại, chị Linh trình bày rõ ràng, chính Hiệp là người chủ động tìm đến, là người đưa ra những lời hứa chắc nịch nhất, là người liên tục trấn an mỗi khi chị tỏ ra nghi ngờ. “Tôi nghi Vương không giống người có quan hệ. Nhưng Hiệp nói đang làm phúc, bảo tôi yên tâm. Tôi vì sợ cho người thân nên đã tin”, chị nghẹn ngào.
Hội đồng xét xử nhận định, ngay từ đầu, hành vi đưa tiền nhằm tác động đến quá trình tố tụng là
vi phạm pháp luật
. Lòng tin sai chỗ, cộng với tâm lý nôn nóng đã khiến chị Linh vừa không giúp được người thân, vừa bị nhóm đối tượng lừa đảo chiếm đoạt số tiền lớn.
Nữ bị hại trình bày tại tòa.
Do đã bồi thường toàn bộ số tiền chiếm đoạt, hai bị cáo Phạm Ngọc Minh và Võ Thanh Danh được tuyên án treo. Trong khi đó, bị cáo Hoàng Hiệp với vai trò chủ mưu phải nhận 14 năm tù, cộng với bản án trước, tổng cộng 22 năm tù. Bị cáo Phạm Duy Vương lĩnh mức án 7 năm 6 tháng tù.
Vụ án này một lần nữa gióng lên hồi chuông cảnh báo về hệ lụy của việc tin vào “đường tắt”, tin vào những lời hứa trị giá hàng tỷ đồng nhưng không có cơ sở pháp lý. Những kẻ lừa đảo thường lợi dụng tâm lý lo lắng cho người thân, tâm lý muốn “nhẹ tội”, từ đó dựng lên những màn kịch tinh vi để chiếm đoạt tài sản.
Đây là bài học đắt giá, nhắc nhở rằng trong mọi hoàn cảnh, người dân cần tuyệt đối tin vào pháp luật, tránh xa mọi hành vi tiếp tay cho tiêu cực. Chỉ một phút nhẹ dạ, hệ lụy có thể kéo dài cả đời.

