Trong nền văn học cổ điển thế giới luôn đề cập đến một thứ rất hay mà dường như ở thời điểm hiện tại đang bị mai một. Đó là ý cảnh. Ý là “tứ” của tác giả mong muốn thể hiện trong từng lời và chữ. Cảnh là “không gian – cảnh sắc” tồn tại hiện hữu xung quanh. Nó đến từ mọi thứ trong cuộc sống này, từng chiếc lá, đóa hoa, con nước hay bóng ai đó trên con đò ngược xuôi.
40 năm một cảnh rừng
Trà Sư – được nhiều người gọi là nàng thơ rừng thiêng của vùng đất Thất Sơn huyền bí.
Lọt thỏm giữa biển lúa mênh mông, xa xa là những thế đứng của nhiều ngọn núi cao – thấp chập chùng. Trà Sư như một thế giới xanh ngút ngàn, độc lập rộng 845 ha, phủ kín bởi hàng triệu triệu thế dáng tràm xanh trĩu mình.
Nội khu là xứ sở của hàng trăm loài chim, cò và côn trùng tụ hội. Có những loài thuộc về bản địa, cũng có loài từ phương xa di cư đến như “đất lành chim đậu”. Chúng kết bè – làm bạn với nhau hình thành nên hệ sinh thái ồn ào và phồn thịnh. Sự náo nhiệt đông vui như minh chứng thuyết phục về sự đầu tư bài bản khoa học của ngành chủ quản, đặc biệt là doanh nghiệp – Cty Cổ phần Du lịch An Giang luôn nâng niu và chăm sóc hệ sinh thái Trà Sư. Chỉ vài năm, Trà Sư đã bừng dậy san bằng kỷ lục các nơi bảo tồn khác, nghiễm nhiên là điểm đến tất yếu của du khách khi về An Giang.
Đơn giản là đỉnh cao
“Phản phác quy chân – tùy tâm sở dục”, để lục tìm trong những cái đời thực mà biến tấu thành một tác phẩm xuất chúng thì đó quả là rất khó. Phải trải qua năm tháng của sự miệt mài, tìm tòi, không ngừng khai phá, nhiều khi cũng chưa chắc đã hữu duyên cảm ngộ được. Vì thế, mới nói, không phải tự nhiên văn học Trung Hoa được đánh giá sâu sắc đến tận cùng, là nền tảng cho nghệ thuật câu từ của nhân loại. Mà muốn tìm được cảnh đẹp để ta dụng ý tứ thì phải đưa tâm trí ở nơi an nhiên, như cổ nhân thường tìm đến nơi thanh lặng vạn chất chân tình.
Đối với những tay săn ảnh hay nhà nghiên cứu nghệ thuật, chí ít là tại khu vực miền Tây thì dường như có một nơi được coi là bất hủ cho nguồn cảm hứng. Nơi ấy mang vẻ đẹp của cô thiếu nữ đang độ tuổi trăng tròn, đơn sơ giản dị. Rất nhiều những bức ảnh đẹp xuất thần chẳng khác gì thiên cảnh. Không thiếu những tác phẩm hội họa, nhiếp ảnh đạt giải cao trong các cuộc thi về cảnh đẹp quê hương mà Trà Sư luôn chiếm giữ TOP đầu khiến cho độc giả cứ ngỡ rằng một thiên đường kỳ lạ.
Cảm hứng vĩnh cửu
Đấy là phải vấn trong lòng của những vị khách nước ngoài hay những bạn trẻ, có bao giờ họ cảm thấy một nơi tuyệt vời hơn trước đây, cho họ một cảm giác đặc biệt như thế ? Ngồi trên chiếc xuồng xuôi theo dòng nước chill chill uốn lượn vòng quanh xuyên cánh rừng. Hay tương tự bước qua cầu Kiều dài quanh co, cả hai đều cho ta tất cả cảm xúc khó cưỡng. Chỉ có ánh sáng và sức sống ngập tràn. Là khoảng thời gian đẹp đẽ nhất để ta thêm vào lòng những khái niệm tận hưởng.
Chỉ cần đi và bước đến Trà Sư một lần thôi cũng đủ cho bản thân được trải nghiệm đích thực, để nguồn năng lượng tích cực của thiên nhiên tẩy rửa, loại bỏ đi áp lực vô hình, sẵn sàng chinh phục những mục tiêu trước mắt.
Tham khảo thêm các thông tin tại: https://www.facebook.com/TDSaoMai